Tôi Bị Bạo Hành Gia Đình, Con Gái Lại Không Cho Tôi Ly Hôn
Chương 8
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Lần này bà ta dám đến tận nơi làm loạn, tôi cũng không bất ngờ.
Mười phút trước, tôi đã báo cảnh sát.
Bà ta còn định lăn ra ăn vạ ở đồn công an.
Nhưng đó đâu phải là nơi bà ta có thể giở trò, liền bị cảnh sát mắng cho một trận.
Khi rời khỏi đồn, bà ta trừng mắt nhìn tôi đầy độc ác.
“Đừng tưởng mày dọa tao bằng cảnh sát thì tao sợ. Họ thì làm gì được bà già này?”
“Cùng lắm chỉ phê bình, giáo dục vài câu thôi.”
“Tao sẽ đến khu chung cư của mày ngày mai, ngày kia, và cả những ngày sau đó nữa. Bao giờ mày trả nhà cho con trai tao, thì tao mới chịu yên.”
Trong lòng tôi âm thầm tính toán — trước kia vẫn là do tôi quá mềm lòng, đối xử với bọn họ còn quá khách khí.
Thẩm Thiểm Thiểm thấy tôi im lặng, tưởng tôi đã sợ.
Nó ghé sát tai tôi, thì thầm:
“Con đâu có đòi hỏi gì nhiều, mẹ sang tên ba căn nhà cho con, thì con sẽ không để bà nội đến gây chuyện với mẹ nữa.”
Con gái ngoan của mẹ, cứ chờ mà xem.
14
Ngày hôm sau, còn chưa kịp mang loa ra gào thì bà già đã nhận tin con trai mình bị viện kiểm sát đưa đi.
Những năm qua, Thẩm Đại Cường từng bước leo lên vị trí quản lý cấp cao nhờ vào việc bắc cầu quan hệ, quà cáp biếu xén.
Là người nằm cạnh gã ta bao năm, chẳng ai biết rõ ràng hơn tôi.
Từ hôm trở về sau vụ bên bờ sông, ngoài chuyện cắt nát bộ chăn ga gối, tôi còn lục vào thư phòng, trong máy tính xách tay của gã ta, từng khoản lợi nhuận khổng lồ từ các dự án công ty đều được ghi chép rành rọt.
Đời này tôi đã không vì tội nghiệt của bọn họ kiếp trước mà truy sát đến cùng, chỉ muốn sống một cuộc đời yên ổn.
Nhưng “cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng”, thì cũng đừng trách tôi ra tay không chút nương tình.
Lúc nguy cấp, Trương Dao còn xách theo một túi tiền lớn do Thẩm Đại Cường tham ô mà chuẩn bị bỏ trốn, lại bị bà mẹ chồng chặn ngay trước cửa.
“Con trai tao đều vì con đàn bà như mày mà gia đình tan nát, giờ mày còn muốn chạy sao!”
Bà ta lôi kéo Trương Dao.
Trương Dao tuy trẻ, nhưng thân hình gầy yếu, sao có thể chống lại được bà mẹ chồng béo mập.
Trong lúc xô đẩy, bà ta đã đẩy Trương Dao ngã xuống cầu thang, c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Lần này, bà già vào đồn công an thì khó mà ra được nữa rồi.
Còn về phần Thẩm Thiểm Thiểm, chị Lý kể lại rằng thằng tóc vàng lại dắt một cô gái khác đến siêu thị, mua bao cao su.
Thẩm Thiểm Thiểm bụng đã to, vẫn van xin thằng tóc vàng quay lại, kết quả bị gã ta đẩy ngã xuống đất, còn hung hăng đá mấy cái vào bụng nó.
Trước khi được xe cứu thương đưa đi, Thẩm Thiểm Thiểm không biết lôi từ đâu ra một con d.a.o gọt hoa quả, đ.â.m liên tiếp vào chỗ hiểm của thằng tóc vàng.
Thằng nhãi đó ôm lấy chỗ m.á.u me bê bết, đau đến mức ngất xỉu.
Nhưng, tất cả những điều này, đã chẳng còn liên quan gì đến tôi nữa.
Tôi đem bán hết bốn căn hộ, nhận lời mời của cô bạn học ở Kinh thành, đến trung tâm thể hình của cô ấy làm việc.
Nhờ làm tốt, cô ấy lại mở thêm một chi nhánh mới ở Kinh thành.
Tôi cũng góp vốn, trở thành một cổ đông nhỏ.
Mỗi ngày tôi phụ trách công việc kinh doanh ở phòng tập, bận rộn nhưng hạnh phúc.
Chặng đường đời phía trước còn dài, núi cao, đường xa.
Tôi chỉ muốn quên hết chuyện cũ, làm điều mình thích, ngắm phong cảnh mình yêu.
Một mình vượt qua, tự mình vui vẻ.
(Hết)
(Đã hết truyện)
Lão Già Biến Thái Rình Mò Cháu Gái Vợ (đọc thử truyện)
📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự:
Hiện Đại,
*Note: có bạn hỏi là xưng hô "cậu" thì sai sai vì bên mình "cậu" là em ruột/em họ của mẹ, nhưng sốp thấy trong bản raw thì đều gọi chung là cữu nên cứ để là cậu nhen, ở đây thì người này là chồng của dì (em họ xa của mẹ) ạ.
Lúc ba giờ sáng, tôi lướt thấy một bài đăng đang cực kỳ hot trên một diễn đàn nào đó.
“Phải làm sao để theo đuổi cháu gái của vợ mà mình phải lòng ngay từ cái nhìn đầu tiên? Lần đầu tiên tôi nhớ một cô gái đến mất ngủ.”
Trong lòng tôi lập tức dâng lên một trận buồn nôn — cái loại đàn ông trung niên ghê tởm gì đây?
Tôi bấm vào, chuẩn bị xem dân mạng mắng hắn te tua.
Ai ngờ phần bình luận lại toàn là người giúp hắn bày mưu tính kế:
“Trước tiên tìm hiểu xem cô ấy có phải gái trinh không, nếu phải thì dễ rồi! Con gái mười tám tuổi còn non nớt chưa dùng nhiều, ngủ rất đã /cười nhếch mép.”
“Phiền phức quá, cứ đè lên giường rồi giã cho ‘gạo nấu thành cơm’ đi, không chịu thì chụp ảnh uy hiếp, bắt cả hai cô cháu cùng hầu hạ một chồng!”
Ngay sau đó, chủ bài đăng còn lần lượt thả tim cho từng bình luận.
Tôi tức đến mức chuẩn bị mở mic chửi cho hả, thì đúng lúc đó WeChat bật lên một tin nhắn mới.
Cậu: “Tiểu Vũ à, con đã từng yêu ai chưa? /mặt dễ thương”
1.
Nhận được tin nhắn này, toàn thân tôi nổi da gà.
Không phải vì sợ, mà là vì buồn nôn.
Một người đàn ông lớn tuổi lại gửi cái biểu cảm “dễ thương” gì chứ!
Tôi nhìn mấy lần mà vẫn không tin, nhưng rồi lại nghĩ — cậu chắc không phải loại người như thế, hơn nữa tôi cũng không phải…
Haizz, chắc chỉ là nghĩ quá thôi.
Năm nay tôi vừa thi xong đại học, định làm thêm trong dịp hè. Nghe nói bên cậu dì dễ xin việc nên tôi đến nương nhờ.
Dù đây là lần đầu tiên gặp cậu, nhưng dì nói cậu là người trung hậu, thật thà, còn là người chồng mẫu mực — chưa từng để dì làm việc nhà, đến mức nhiều chị họ trong nhà đều lấy cậu làm tiêu chuẩn chọn chồng, cũng là hình mẫu mà tôi từng ngưỡng mộ.
Nghĩ rằng chắc cậu chỉ muốn giới thiệu bạn trai cho tôi thôi, nên tôi bình tâm lại, xoay người rồi nhắn trả lời:
“Cậu muốn giới thiệu bạn trai cho cháu à?”
Bên kia trả lời rất nhanh:
“Đúng rồi, muốn hỏi Tiểu Vũ thích kiểu con trai nào nè? /cười nhếch mép”
Thấy hai chữ “đúng rồi”, tôi thở phào — chắc do dạo này tôi xem mấy bài ghê tởm trên mạng nhiều quá nên tưởng bậy thôi.
Có lẽ là tôi hiểu lầm rồi.
“Cảm ơn cậu, cháu thích con trai có mắt to, dịu dàng. Nhưng cháu có bạn trai rồi ạ.”
“Cậu dì không cần lo cho cháu đâu, bọn cháu rất hạnh phúc. /mặt đeo kính râm cười”
Gửi xong, bên kia không trả lời nữa.
Tôi xem đồng hồ — đã ba giờ sáng, mai còn phải ra ngoài tìm việc, nên định ngủ.
Vừa định tắt điện thoại thì “ting” một tiếng, tôi giật nảy cả người.
Lại là cậu.
“Tiểu Vũ, hè này con với bạn trai yêu xa à? Thế những lúc xa bạn trai… có thèm “chuyện đó” không? /che miệng cười”
Thấy câu này, tôi cau mày.
Chủ đề của cậu thật quá riêng tư, huống hồ giữa chúng tôi cách nhau tận hai chục tuổi, hỏi vậy với hậu bối là quá mức.
Nhưng tôi chỉ có thể giữ lễ phép mà đáp lại:
“Không sao ạ, bọn cháu sắp gặp lại rồi. Cậu ngủ ngon nhé, mai cháu phải ra ngoài tìm việc.”
Gửi xong, tôi lập tức bật chế độ “không làm phiền”, rồi quay lại bài đăng lúc nãy, bấm like và lưu lại.
Làm xong hết mới yên tâm ngủ.
Sáng hôm sau, dì gõ cửa gọi tôi xuống ăn sáng. Tôi dụi dụi đôi mắt sưng vì thiếu ngủ, mở điện thoại ra — thì thấy có một tin nhắn chưa đọc.
Tôi bấm vào xem. Tức khắc, cơn buồn ngủ tan biến sạch.
Cậu: “Tiểu Vũ với bạn trai đã quan hệ tinhduc với nhau chưa? /ngại ngùng”
Bạn trai?
Tôi lập tức nhớ tới bình luận hot trong bài đăng đêm qua, sợ đến toát mồ hôi lạnh, vội tắt điện thoại giả vờ như không thấy.
Tôi khoác vội áo rồi định xuống lầu.
Nhưng vừa mở cửa — đã thấy cậu đang cúi rạp người xuống sàn, dán mắt nhìn vào trong phòng tôi.
2
Thấy tôi đi ra, cậu lập tức đứng bật dậy, nở một nụ cười hiền lành:
“Nhanh xuống ăn sáng đi nào.”
Tôi gượng gạo cười đáp lại, rồi vội tránh xa cậu, chạy xuống dưới đánh răng rửa mặt.
Nhưng ngay trước cửa phòng tắm, cậu lại chặn tôi lại.
Cậu cười, khuôn mặt đầy nếp nhăn, mép còn dính mảnh rau, cả mặt bóng nhẫy dầu mỡ khiến tôi nhìn mà buồn nôn.
“Tiểu Vũ, tin nhắn tối qua cậu gửi, cháu thấy chưa?”
Tôi giật mình, tay run lên, nước trong cốc hắt cả lên áo, trong miệng vẫn còn kem đánh răng.
Nhớ tới đoạn “thử xem có phải còn trinh không” trong bài viết kia, tôi vội vàng gật đầu.
“Thấy rồi ạ, cậu không cần lo cho chuyện tình cảm của cháu đâu. Cháu và bạn trai đang sống chung, mẹ cháu cũng biết, bà còn rất vui nữa.”
Tôi cố ý nhấn mạnh bốn chữ “cậu” và “mẹ đồng ý”, rõ ràng là lời cảnh cáo.
Cậu quả nhiên lui ra ngoài.
Trong bữa ăn, tôi cũng không thấy bóng dáng cậu đâu, liền thở phào nhẹ nhõm.
Về đến phòng, tôi lập tức mở app tuyển dụng, gửi tin nhắn điên cuồng cho đủ loại nhân sự.
Đang định nghỉ một lát, thì phát hiện bài đăng kia đã được cập nhật — lúc này mới hơn bảy giờ sáng.
“Cảm giác cháu gái của vợ cũng thích tôi, nói thích kiểu dịu dàng, chẳng phải là tôi sao?”
“Cô ấy còn cố tình quyến rũ tôi, sáng nay mặc váy ngủ gợi cảm đi qua đi lại trước mặt, còn cố tình làm đổ nước lên người, ướt hết cả áo… /che miệng cười, tôi thấy còn lộ hết cả khe ngực và bầu v.ú bên trên, thật muốn ôm và yêu thương quá.”
“Khi nói chuyện miệng còn đầy bọt trắng, khiến người ta nghĩ lung tung.”
“Chỉ tiếc là không còn trinh nữa, hơi mất hứng.”
Toàn thân tôi lạnh toát — “cháu gái của vợ”?
Giờ thì tôi chắc chắn, chủ bài đăng chính là cậu tôi, và hắn đã hiểu nhầm mọi thứ!
Tôi soi gương nhìn lại chính mình —
…Không có gì lạ cả!
Mà hắn nói “dịu dàng”, “váy ngủ gợi cảm” — liên quan gì đến tôi chứ?
Còn “bọt trắng”…
Tôi buồn nôn thật sự.
Bài đăng quá hot, nên phần bình luận giờ đã có thêm nhiều người chỉ trích:
“Thích cháu gái của vợ mà còn khoe? Đồ biến thái, tội nghiệp cô bé!”
“Anh chắc là cô ấy quyến rũ anh, chứ không phải đầu anh dơ bẩn à?”
“Bọt trắng chắc là kem đánh răng. Má ơi, sau này tôi không muốn đánh răng nữa, ghê quá!”
“Ông soi gương đi, trông có khác gì Trư Bát Giới không?”
“Tôi đã chụp màn hình gửi cho vợ ông xem rồi.”
Tôi lập tức thả tim cho mấy bình luận đó — dân mạng đúng là tiếng lòng của tôi!
Nhưng cái loại “chủ bài đăng” này lại lì như gián, vẫn tiếp tục trả lời:
“Yêu một người thì có gì sai? Tôi thích cháu gái, còn vợ thì già lại nhăn nheo làm tôi hết hứng, chẳng lẽ là lỗi của tôi sao?”
“Là kem đánh răng đó, cô ấy đánh răng mà vẫn đẹp đến mức tôi “cứng” cả lên, suýt không kìm được, suýt nữa làm liều tại chỗ.”
“Hehe, nhưng tôi đã kiềm chế, không ăn sáng với cô ấy nữa — vì thứ tôi muốn ăn là cô ấy. /cười nhếch mép”
Tôi nôn thốc nôn tháo cả bữa sáng, và ngay giây sau, hắn đăng một tấm ảnh trong phần bình luận.
Ảnh được chụp từ bên ngoài cửa sổ, lộ ra đôi chân thon dài đang trên giường.
“Hehe, thích đôi chân trắng nõn của cháu gái quá!”
Mắt tôi mở to sững sờ.
3
Vậy là sáng nay, lúc tôi mở cửa — cậu đang lén chụp tôi?!
Tôi sợ đến rùng mình, vội chạy ra kéo kín rèm cửa.
Cậu đúng là không hiểu tiếng người sao?!
Tôi có bạn trai, mẹ tôi biết và đồng ý — rõ ràng là hắn la kẻ bệnh hoạn thật sự!
Đăng ảnh riêng tư của tôi lên mạng chẳng khác gì phạm tội!
Tôi tức điên lên, mở tin nhắn chửi thẳng:
“Có vợ có con rồi còn đi quấy rối cháu gái vợ, ông có thấy ghê tởm không? Ông có xứng với vợ mình không?”
“Đối với chính cháu mình mà nảy sinh dục vọng, tinh trùng thừa thì bắn lên tường đi cho rồi!”
“Loại cặn bã như ông, năm xưa bố ông đáng lẽ nên bắn lên tường luôn mới đúng!”
Tôi trút giận một hồi, nhưng ngay sau đó thấy dòng chữ “Đã đọc” rồi hiện lên dấu chấm than — Cậu chặn tôi rồi!
Tôi tức đến run tay, lập tức lập nick phụ, tiếp tục vào bài đăng, chỉ dám âm thầm theo dõi.
Vào trang chủ của cậu, tôi mới phát hiện hắn có vô số bài viết cùng loại:
“Thích con gái của bạn thân, phải theo đuổi sao cho khéo?”
“Hôm nay trên Soul quen được một cô gái, nói chuyện rất hợp, làm sao để hẹn ra ngoài?”
“Có cô sinh viên nào phóng khoáng chút không, ra ngoài nói chuyện đi /che miệng cười”
Tôi chết lặng — cậu tôi là một kẻ biến thái toàn diện!
Bài đăng nhanh chóng lại được cập nhật, có người bình luận dưới câu “đáng tiếc không còn trinh nữa”:
“Không còn trinh thì càng dễ, chỉ cần dụ dỗ khéo là dính thôi.”
“Trước hết phải quen với mùi của cô ta, rồi khiến cô ta quen với mùi của mình, hehe, cho cô ta một bất ngờ — ví dụ như đồ lót của cô ta chẳng hạn /che miệng cười”
Tôi nhìn tên người đó — “Cô gái da ngăm quyến rũ”, vào trang cá nhân thì thấy hắn và cậu thường xuyên tương tác, chắc là bạn quen nhau lâu rồi.
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰