Nồi Thịt Thai Nhi
Chương 9
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Nghe đến đây, tôi chợt nhận ra: “Vậy bà nội tôi cũng là…”
Đứa trẻ gật đầu: “Tên đạo sĩ đó biết ảo thuật, ông ta biến thành người khác, nói với bà nội an để bà nấu thịt bé gái cho anh ăn.”
Tôi không kìm được siết chặt nắm chặt tay: “Tên đạo sĩ này, thật đáng chết!”
Đứa trẻ nhìn tôi nói tiếp: “Bây giờ chỉ có anh mới có thể cứu chúng em, giúp chúng em đầu thai.”
Tôi không hiểu: “Anh phải giúp bọn em thế nào đây?”
Đứa trẻ tiếp tục nói: “Một phần hồn của chúng em bám vào anh, phần còn lại bị đạo sĩ tìm thấy và phong ấn trong một cuốn sổ mệnh. Chỉ khi anh tìm được cuốn sổ mệnh và thiêu cháy nó, chúng em mới được giải thoát để đi đầu thai. Nếu không chúng em sẽ mãi mãi bị phong ấn cho đến khi ông ta tìm được người thứ hai có thân thể âm dương.”
Tôi sững người, nếu vậy thì chẳng phải tên đạo sĩ này sẽ tiếp tục đi hại người sao?
Đứa trẻ nhìn tôi: “Hôm nay anh ăn quả vô tâm, đó là quả của đạo trưởng đạo quán, cũng chính vì quả đó trong cơ thể anh mà anh mới có thể phá vỡ phong ấn của đạo sĩ.”
“Sau khi g.i.ế.c đạo trưởng, ông ta cũng muốn tìm quả vô tâm vì ăn nó vào sẽ làm tăng pháp lực, không ngờ lại bị anh ăn nhầm. Bây giờ người có thể chống lại tên đạo sĩ thối tha đó chỉ có anh thôi, anh nhất định phải giúp chúng em.”
Tôi gật đầu, đứng dậy: “Yên tâm, anh chắc chắn sẽ giúp các em!”
Tôi lén lên núi, lợi dụng bóng đêm để che giấu mình.
Không ngờ tên đạo sĩ không có trong đạo quán, thật là trời giúp ta.
Tôi bắt đầu tìm cuốn sổ mệnh mà đứa trẻ nói, nhưng tìm khắp đạo quán mà vẫn không thấy.
Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Thằng nhãi ranh, dám đánh đạo sĩ bị thương, mày còn dám quay lại đây?”
Tôi quay lại, thấy tên đạo sĩ đang đứng sau lưng tôi.
Ông ta cầm cuốn sổ mệnh, lắc lắc: “Mày đang tìm cái này à? Đúng là không biết lượng sức!”
Tôi nhìn chằm chằm vào cuốn sổ mệnh: “Đưa nó đây, tôi sẽ không g.i.ế.c ông.”
Đạo sĩ cười khẩy: “Khẩu khí lớn quá nhỉ!”
Ông ta vừa nói vừa rút ra một lá bùa từ trong n.g.ự.c rồi giơ tay ném ra, lá bùa dán lên trán tôi.
Trong khoảnh khắc này, tôi cảm thấy toàn thân như bị lửa thiêu cháy vậy.
Tiếng đứa trẻ vang lên: “Đừng sợ, trong cơ thể anh có quả vô tâm, tên đạo sĩ thối đó không thể làm anh bị thương, tất cả chỉ là ảo giác thôi.”
Nghe lời đứa trẻ, tôi nhắm mắt lại cố gắng giữ bình tĩnh.
Quả nhiên, cảm giác nóng rát biến mất, tôi mở miệng hét lên một tiếng: "Hà…"
Mấy đốm lửa nhỏ có thể nhìn thấy bằng mắt thường bay về phía đạo sĩ, đốt cháy toàn thân hắn.
Đạo sĩ kinh ngạc, trừng mắt nhìn tôi: "Mày… sao mày có thể..."
Tôi nhanh chóng chạy đến cướp lấy cuốn sổ mệnh trong tay ông ta, ngọn lửa bùng lên từ đầu ngón tay tôi, cuốn sổ mệnh lập tức bị đốt cháy, phát ra tiếng "xèo xèo".
Khi cuốn sổ mệnh bị thiêu rụi, tôi thấy nhiều linh hồn bay ra từ làn khói xanh đang bốc cháy.
Các linh hồn bay quanh đạo sĩ, kéo ông vào trong lò luyện đan.
Trong lò luyện đan là than và những lá bùa mà đạo sĩ đã chuẩn bị từ sớm.
Nhưng điều ông ta không ngờ là, người cuối cùng bị đẩy vào lại chính là bản thân mình.
Trong lò luyện đan vang lên tiếng kêu cứu thảm thiết của đạo sĩ, những linh hồn đó lần lượt bay đến cảm ơn tôi.
Tôi thấy giống như đầu óc đang dẫn dắt mình, tôi bước vào sân rồi nhảy vào trong hồ nước.
Nước hồ vốn đục ngầu lập tức trở nên trong vắt, tôi ngồi trên ghế đá trong hồ, bắt đầu tụng bài chú trăm chữ.
Tôi biết mình không hiểu gì về những điều này, tất cả đều do đạo trưởng đạo quán trước đây chỉ dẫn tôi làm.
Trong tiếng tụng chú của tôi, các linh hồn được siêu độ, họ lần lượt cảm ơn tôi rồi bay đi xa.
Tôi biết, giờ đây họ có thể đi đầu thai được rồi.
(Đã hết truyện)
Con gái thật có sức chiến đấu bùng nổ (đọc thử truyện)
📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự:
Hiện Đại,
Gia Đình,
1
Lúc tôi tát cho thằng đầu vàng hai cái đến mức nó choáng váng không biết đâu là đâu, Một cặp vợ chồng trung niên tìm đến tôi.
Họ tự xưng là cha mẹ ruột của tôi.
Nói rằng tôi là thiên kim thật đã bị bế nhầm suốt 19 năm.
“Con lưu lạc bên ngoài 19 năm, chắc là đã khổ lắm rồi.”
Họ nước mắt rưng rưng.
“Là ba mẹ không tốt, đã không chăm sóc con…”
Khung bình luận trong suốt hiện đầy trên màn hình.
【Khổ gì mà khổ 19 năm, cô ta đánh cả giám thị, đấm đầu vàng ngoài cổng trường.】
【Danh tiếng lan xa, chó thấy cũng phải tránh đường.】
【Chậm một bước là ăn đạp liền!】
Tôi: “……”
Xem ra đời sống của tôi đúng là quá rõ ràng rồi.
Tôi buông thằng đầu vàng ra.
Đánh giá cặp vợ chồng trung niên trước mắt trông rất có tiền.
Biểu cảm đau lòng trên mặt họ không giống đang diễn.
Nhưng tôi là kiểu người— Dạo gần đây chứng hưng cảm lại trở nặng.
Khả năng đồng cảm gần như đã cho chó ăn mất rồi.
Giờ phút này trong lòng tôi chẳng chút gợn sóng, thậm chí còn thấy hơi buồn cười.
“Rồi sao?”
Tôi nghiêng đầu một chút.
“Các người đến để nhận lại tôi à?”
Người đàn ông, Cũng chính là cha ruột tôi—Thẩm Sùng Danh.
Ông ta hít sâu một hơi.
“Đúng vậy, chúng tôi muốn đón con về nhà. Suốt 19 năm qua là do chúng tôi sơ suất, sau này nhất định sẽ bù đắp cho con.”
Ông ta ngừng lại, vẻ mặt hơi khó xử.
“Nhưng… trong nhà con vẫn còn một chị gái.”
“Nhà cha mẹ nuôi của con… kinh tế khó khăn, nên chúng tôi muốn để Lạc Sơ tiếp tục sống ở nhà.”
“Con thấy sao?”
Vẻ mặt ông ta hết sức dè dặt.
Thậm chí có phần lấy lòng.
Bình luận lại tràn ngập màn hình.
【Chị gái gì chứ, chẳng phải là thiên kim giả bị bế nhầm sao.】
【Thiên kim thật đại chiến thiên kim giả? Bao giờ bắt đầu đây?】
Thiên kim thật giả?
Tôi nhướn mày.
Tiểu thuyết tôi đọc không nhiều.
Mấy chuyện thiên kim thật giả này từng lướt qua vài quyển.
Nhưng tôi không biết chơi mấy trò tâm cơ ấy.
Tôi chỉ biết dùng nắm đấm thôi.
Cũng không biết thiên kim giả kia có chịu được đòn hay không.
Khi tôi đang nghĩ có nên nương tay khi đánh con gái không— Bình luận lại hiện lên.
【Không đánh được đâu, thiên kim giả là người mắc chứng tự kỷ.】
【Còn thuộc loại thể chất không kiểm soát được nước mắt.】
【Cảm giác nữ chính chưa ra tay mà cô ta đã khóc rồi.】
【Không phải sợ, mà là nước mắt không thể kiểm soát được.】
【Thể chất khóc không kiểm soát, khóc thật luôn đó.】
【Mỗi lần cãi nhau, không biết thắng hay thua, nhưng người khóc trước chắc chắn là tôi.】
Tôi mặt không cảm xúc.
Đột nhiên không muốn được nhận lại nữa.
Tôi ghét nhất là mấy đứa hay khóc.
Tôi quay đầu bỏ đi: “Không về.”
【Ầy, nếu nữ chính về nhà, chắc chắn sẽ chuyển trường đến trường của thiên kim giả.】
【Đến lúc đó chắc không ai dám bắt nạt thiên kim giả nữa đâu nhỉ?】
Tôi khựng bước lại.
Nhìn chiếc xe sang phía sau cặp vợ chồng trung niên.
“Thôi được, tôi về.”
Tôi là kiểu người, ghét nhất là bạo lực học đường.
Thật đấy, không phải vì chỗ này hết đối thủ rồi đâu.
Thẩm Sùng Danh mừng rỡ.
Ông mở cốp xe, lấy ra một chiếc vali mang đến chỗ cha mẹ nuôi tôi.
Bên trong chắc là tiền.
Bốn người đùn đẩy qua lại một lúc.
Cuối cùng cha mẹ nuôi tôi cũng nhận lấy tiền.
Họ lại bắt đầu nắm tay trò chuyện.
Tôi bắt đầu thấy sốt ruột, hạ cửa kính xe xuống.
“Còn đi không vậy?”
Cha nuôi tôi lập tức buông tay.
“Đi thôi ông anh, con bé giục rồi.”
2
Ngồi trên xe.
Nhìn khu phố cũ nơi tôi đã sống suốt 19 năm vụt qua ngoài cửa sổ, Trong lòng tôi không chút luyến tiếc.
Cha mẹ nuôi thật ra đối xử với tôi cũng khá tốt.
Nhưng chứng hưng cảm khiến cảm xúc tôi lên xuống như tàu lượn siêu tốc.
Hiện tại đang rơi vào một giai đoạn gần như dửng dưng, bình lặng.
Thẩm Sùng Danh và Chu Uyển cẩn thận tìm đề tài để bắt chuyện.
Hỏi tôi thích gì, bình thường có sở thích nào không.
Tôi uể oải đáp qua loa.
“Không có gì đặc biệt.”
Chu Uyển không bỏ cuộc: “Chắc cũng có một chút chứ? Ví dụ như vẽ tranh, hát hò? Nhảy múa?”
Tôi nghiêng đầu sang, giọng đều đều.
“Tôi thích đánh người.”
Bà ta im bặt.
Tốt lắm, cuối cùng cũng yên tĩnh rồi.
Xe chạy một lúc lâu mới tiến vào một khu nhà giàu yên tĩnh.
Dừng lại trước một căn biệt thự sang trọng.
Quản gia đã đứng sẵn ngoài cửa chờ, cung kính cúi đầu.
Biệt thự rất lớn.
Nếu nhất định phải miêu tả— Thì đúng là giàu muốn chết.
Bình luận lại bắt đầu sôi nổi.
【Tới rồi tới rồi! Trận chiến đẫm máu bắt đầu!】
【Thiên kim giả đâu? Mau ra cho tôi xem nào!】
【Cược năm hào, thiên kim giả chắc đang trốn run rẩy trong phòng rồi.】
【Khí thế của nữ chính kiểu này, cảm giác không phải về nhận người mà là tới thu tiền bảo kê ấy.】
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰