Hủ Tục Náo Hôn
Chương 3
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Cảnh sát nắm bắt được điểm mấu chốt, lập tức hỏi tôi:
"Ai đã quay video? Người đó có ở đây không? Cháu có thể chỉ ra được không?"
Tôi chỉ vào hai bà cô và ba ông chú phía đối diện:
“Họ đều đứng quay video, còn có những người khác nữa, nhưng hình như họ không có ở đây.”
Không ngờ là, mấy người kia vội vàng xua tay:
"Ai quay video cơ? Tôi không quay, lúc ăn cơm xong tôi đã rời đi rồi. Ở nhà còn cả một mảnh ruộng chờ tưới nước, nào có thời gian rảnh rỗi gì!"
"Đúng vậy! Đồng chí cảnh sát, ăn xong tôi đi về cùng thím Trương."
Họ thậm chí còn lấy điện thoại ra và mở album ảnh để chứng minh:
"Đây này, tôi không chụp một bức ảnh nào nhé!"
Tôi nhìn họ với vẻ hoài nghi:
“Các người đang nói dối!”
Mấy viên cảnh sát nhìn nhau, một người đứng dậy và nói với tôi: "Cô Hạ Tình, xin hãy ra ngoài với tôi trước."
Tôi được đưa vào một căn phòng nhỏ, một nữ cảnh sát khác thay thế vào vị trí của người vừa rồi, yêu cầu tôi kể lại sự việc ngày đó.
“Vậy là lúc đó trong phòng còn có một cô gái khác bị b.ắ.t n.ạ.t à?” Cô ấy lại hỏi: “Cô gái đó tên gì?”
"Trần Hân, hôm qua cô ấy đã cùng tôi đến báo án." Tôi chỉ ra cửa, "Hôm qua, vị cảnh sát vừa rồi cũng ở đó."
Cô ấy gật đầu:
“Vậy cô đợi ở đây một lát, tôi sẽ đi liên lạc với người khác.”
Tôi ngồi trong phòng chờ rất lâu, trong khi mọi người cứ ra ra vào vào bên ngoài thì đột nhiên thấy anh chàng phụ trách ghi hình ngày hôm qua trả lời điện thoại, rồi cau mày đi về phía tôi.
"Người đi cùng cô ngày hôm qua - cô Trần Hân, đã rút đơn kiện."
"Đừng có đùa với tôi. Làm sao chuyện này có thể xảy ra được? Hôm qua anh cũng thấy mà? Cả hai chúng tôi đều không mặc quần áo hoàn chỉnh trên người..."
Nhưng những gì anh ấy nói tiếp theo đã khiến tôi cảm thấy, mọi chuyện đang bắt đầu phát triển theo chiều hướng mà tôi không thể đoán trước được.
“Cô ấy nói cô là người đã đ.e d.ọ.a, é.p b.u.ộ.c cô ấy phải đi báo cáo về tội ác ngày hôm qua, đồng thời cô cũng là người gây ra những vết thương trên người cô ấy.”
“Người dân trong thôn đều nhất trí cho rằng hôm qua thôn họ chỉ tổ chức đám cưới bình thường, không có chuyện gì bất thường xảy ra cả.”
"Bọn họ nói cô bị điên, tự nhiên xông vào đám cưới trong bộ quần áo hở hang…”
"Còn nói cô... đi khắp nơi dụ dỗ... đàn ông trong đám cưới."
3.
Cùng lúc đó, một đoạn video ngắn đã lặng lẽ lan truyền trên mạng.
Trong video, một cô gái mặc đồ mát mẻ liên tục va chạm vào nhiều người đàn ông khác nhau.
Dù bị những người đàn ông đẩy ra nhưng cô gái đó vẫn không chịu bỏ cuộc, tiếp tục xán lại gần người ta.
Có người đàn ông còn cởi áo khoác ra, định mặc cho cô gái đó nhưng lại bị cô ta vứt trên mặt đất.
Giọng người lồng tiếng trong video cực kỳ phẫn nộ: “Chính là người phụ nữ điên khùng này đã không mặc quần áo đến dự đám cưới của tôi và đi khắp nơi dụ dỗ đàn ông!”
"Nhờ ơn cô ta mà đám cưới của tôi đã trở thành một mớ hỗn độn!”
“Chúng tôi thấy cô ta ăn mặc thiếu vải, sợ cô ta bị cảm lạnh nên mấy chú tốt bụng thậm chí còn cởi quần áo đưa cho cô ta mặc.”
“Không ngờ cô ta không những không biết ơn mà còn lấy trộm xe ba bánh của tôi, chạy đến đồn cảnh sát tố cáo chúng tôi q.u.ấ.y r.ố.i phụ nữ!”
“Lòng tốt của tôi lại bị mọi người chỉ trích là lòng lang dạ thú! Hy vọng cô gái đó có thể đứng ra xin lỗi gia đình tôi!
"Nếu không, cũng đừng trách tôi kiện cô vì tội trộm cắp!"
Khi tôi xem được đoạn video này, nó đã có hơn 10.000 lượt thích.
Tất cả các bình luận đều gọi tôi là đồ vô liêm sỉ, không biết xấu hổ đi quyến rũ đàn ông giữa thanh thiên bạch nhật…
Mọi chuyện dần trở nên nghiêm trọng, thậm chí còn có người còn lôi cả người nhà của tôi vào để chửi mắng.
Tôi nắm chặt điện thoại trong tay, cơ thể không khống chế được mà run rẩy. Những lời bình phẩm ác ý, những thao tác quen thuộc, hình ảnh quen thuộc, bình luận quen thuộc tràn về phía tôi…
Cho dù đã từng trải qua một lần, tôi vẫn không thể kiểm soát được nỗi sợ hãi sâu thẳm trong tâm trí.
Đúng vậy, bạn đoán đúng rồi, tôi đã được sống lại một lần nữa.
Kiếp trước, tôi và Trần Hân cũng làm phù dâu trong đám cưới này. Chúng tôi không chuẩn bị trước, bị đám đàn ông ghê tởm kia xách vào phòng như xách lợn.
Ở trước mắt bao người, chúng tôi bị sỉ nhục bừa bãi.
Sức mạnh khủng khiếp của hàng chục người đàn ông trưởng thành khiến cuộc đấu tranh của chúng tôi thậm chí không tạo ra bọt nước.
Lần đó, Trần Hân nhìn thấy tôi bị bắt nạt, cô ấy đã run rẩy dang tay bảo vệ trước mặt tôi.
Nhưng thứ cô ấy nhận được lại là những tiếng cười đùa ầm ĩ của những người đứng xem.
Cảm giác bị áp bách bởi pháp luật và lễ nghĩa liêm sỉ đã được giải phóng vào lúc đó.
Tôi không thể nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo, nhưng Trần Hân đã biến mất.
Sau đêm đó, tôi kéo thân thể rách nát chạy ra khỏi phòng, tìm kiếm khắp thôn nhưng không tìm thấy Trần Hân.
Tôi đã xuống núi gọi cảnh sát, nhưng cũng như hôm nay, cả thôn đều thề thốt phủ nhận, thậm chí còn tố cáo ngược lại tôi.
Ngay cả khi suy sụp, tôi vẫn không từ bỏ hy vọng, gắng gượng tìm kiếm tin tức về Trần Hân và thu thập các bằng chứng hữu ích qua nhiều phương thức khác nhau.
Thật bất ngờ, tôi không đợi được bất kỳ tin tức nào từ Trần Hân, nhưng lại bị mọi người trên internet b.ạ.o l.ự.c mạng.
Lâm Tuyết đã đăng một bài viết dài, cáo buộc tôi cố tình phá hỏng đám cưới của cô ta.
Cô ta còn nói rằng, tôi công khai dụ dỗ chồng cô ta trong đám cưới, khiến mối quan hệ của họ rạn nứt, họ phải ly hôn ngay sau khi kết hôn.
Ồ, nhân tiện thì, chồng của Lâm Tuyết cũng là một trong những kẻ tham gia náo hôn trong kiếp trước.
Bài viết đăng kèm theo bức ảnh selfie, Lâm Tuyết trong ảnh dường như đã khóc quá nhiều, đôi mắt đỏ hoe đáng thương vô cùng.
Đáng sợ là, bình luận phía dưới có mấy bức ảnh mang tính chất suy đoán và "lời khai" của một số người tự nhận là nhân chứng trong đám cưới.
Điện thoại của tôi tràn ngập những tin nhắn nguyền r.ủ.a tôi mau chec đi, còn có người photoshop di ảnh cho tôi.
Công ty lập tức ra thông báo sa thải tôi vì lý do phá hỏng hình ảnh của công ty. Bố mẹ cũng cảm thấy tôi là đứa không biết xấu hổ, làm mất mặt bọn họ, muốn cắt đứt quan hệ với tôi.
Đồng thời, tôi nhìn thấy rất nhiều bài đăng trên mạng do những người có cùng trải nghiệm với tôi kể lại, hầu hết bọn họ đều chọn cách im lặng và thỏa hiệp.
Cuối cùng, trong lúc tuyệt vọng, tôi nhận được tin Trần Hân đã t.ự s.á.t.
Tia hy vọng còn sót lại đã biến mất.
Tôi mua chục chai thuốc sát trùng, đổ cho đầy bồn tắm của khách sạn.
Sau đó, tôi chậm rãi ngâm mình trong đó, cho đến khi bóng tối bao phủ lấy tôi.
Có lẽ, đến cả ông trời cũng không nhìn nổi, tôi có được một cơ hội để sống lại.
Lần này, tôi phải để tất cả bọn họ nếm thử nỗi đau mà tôi từng trải qua!
4.
Từ lúc tôi trốn thoát khỏi đám cưới với Trần Hân, hiệu ứng bươm bướm đã khiến một số chuyện trở nên khác biệt so với kiếp trước.
Lần này, lời buộc tội của Lâm Tuyết đã chuyển thành video.
Cứ to mồm vào, cứ khóc lóc đi…
Mỗi lời nói dối của các người sẽ là bước đệm để tôi đưa các người cùng xuống địa ngục.
Nhưng điều tôi không ngờ là Trần Hân lại đột nhiên lùi bước.
Cô ấy đến đồn cảnh sát để rút đơn kiện, nói rằng tất cả những gì chúng tôi đã trải qua chỉ là bịa đặt.
Cô ấy không trả lời một cuộc gọi nào của tôi, chỉ có một tin nhắn "Tôi xin lỗi" được gửi đến điện thoại của tôi.
Nghĩ đến phản ứng của bố mẹ tôi ở kiếp trước, tôi có thể thông cảm cho cô ấy.
Suy cho cùng, không phải bậc phụ huynh nào cũng có xứng đáng với hai chữ ‘bố mẹ’.
(Còn tiếp)
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰