Đứa Con Trong Bụng Cô, Rốt Cuộc Của Ai?
Chương 9
🌟 Tham gia nhóm Facebook!
🤝 Cập nhật thông tin mới, chia sẻ mỗi ngày và kết nối cộng đồng!
🎉 Nhấn để tham gia ngay 😄
Tôi không dám nhìn tiếp, kéo bạn thân lập tức quay đầu rời đi.
Bạn thân tôi ngạc nhiên hỏi:
“Đó chẳng phải là cô đồng nghiệp trước của cậu à? Cô ta đang làm cái gì thế?”
Tôi nhìn sang hướng khác:
“Không biết, chắc định quyến rũ Nghiêm Trạm đấy.”
Bạn thân tôi che miệng, kinh ngạc tột độ:
“Cô ta bị điên rồi sao? Nghiêm Trạm đâu phải người bình thường mà dây vào được!”
Tôi nhớ lại ánh mắt vừa rồi của Vương Oánh, khẽ nhíu mày.
Bạn thân nhìn điện thoại rồi nói:
“Tài xế đến rồi, mình đi thôi.”
Tôi gật đầu, thu lại ánh nhìn, cùng bạn thân rời khỏi buổi tiệc.
13
Mới chỉ một tuần trôi qua.
Tôi tình cờ gặp lại Vương Oánh dưới lầu công ty.
Lúc đó, cô ta mặc đồ hiệu cao cấp kiểu trưởng thành, đeo túi xách thật giá vài chục triệu, thần thái rạng rỡ, “vô tình” đi ngang qua cổng.
“Trùng hợp ghê ha, chào mọi người! Tống Minh Minh, chẳng phải cô lợi hại lắm sao? Có bạn thân nhà giàu che chở, sao vẫn phải cày cuốc ở đây như trâu thế này?”
Mở miệng ra là mùi thối.
Trịnh Tuyết đứng bên cạnh, ngạc nhiên và ghen tị nhìn cô ta:
“Vương Oánh, giờ cậu làm ở đâu vậy? Ăn mặc xinh quá trời luôn á!”
Vẻ mặt Vương Oánh thoáng tối sầm lại.
Từ khi bị công ty đuổi việc, cô ta không tìm được công việc nhẹ nhàng nào nữa. Mọi nơi xem hồ sơ xong đều từ chối thẳng.
Cuối cùng chỉ còn cách đi làm phục vụ trong khách sạn.
Nhưng giờ thì khác rồi.
Nghĩ đến đây, Vương Oánh lại nở nụ cười tự tin:
“Giờ tôi không cần đi làm nữa. Bạn trai tôi nuôi tôi mà. Anh ấy mới thật sự là công tử nhà giàu! Còn nói thời gian tới sẽ dẫn tôi về ra mắt cha mẹ để bàn chuyện cưới hỏi.”
Nói xong, cô ta liếc tôi một cái đầy đắc ý.
Tôi thoáng phân vân — có nên nhắc nhở cô ta về con người thật của Nghiêm Trạm không?
Dù người ngoài không biết, nhưng trong giới ai cũng rõ như ban ngày.
Chuyện liên quan đến cả mạng người cơ đấy.
Cho dù trước đây Vương Oánh nhiều lần nhắm vào tôi, thì hiện tại cô ta cũng đã trả giá đủ rồi.
Trịnh Tuyết có vẻ lo lắng:
“Vương Oánh… bạn trai cậu… sẽ không phải lại giống kiểu Trương tổng quản đó chứ…?”
Chu Cách Âm cũng cau mày:
“Nhà giàu thật sự đâu có dễ gì đang yêu là dắt về ra mắt, ngay cả gia đình bình thường cũng không làm thế vội.”
Sắc mặt Vương Oánh lập tức thay đổi, định nhào tới xô người.
“Chu Cách Âm! Cô có ý gì hả? Không chịu nổi việc tôi sống tốt phải không? Cô cho rằng cả đời này tôi không lấy được người giàu đúng không? Cô với Tống Minh Minh đều là một giuộc!”
“Tôi mà gả vào nhà giàu rồi thì chính là phu nhân hào môn chân chính! Không như loại như Tống Minh Minh chỉ biết dựa dẫm bạn thân! Đợi tôi kết hôn rồi, hai người các cô, một đứa cũng không thoát nổi!”
“Để xem con bạn thân của cô có bảo vệ nổi cô không!”
Chu Cách Âm vội né sang bên, mắng một tiếng:
“Chó điên!”
Sau đó kéo tôi rời đi.
Tôi cũng mất luôn ý định khuyên nhủ, cùng Chu Cách Âm bỏ đi thẳng.
Tính cách như cô ta, không thấy quan tài thì không đổ lệ. Vừa ngu vừa lì.
Có nói cũng chỉ chuốc phiền phức vào thân.
Trịnh Tuyết nhìn quanh hai bên, vội vã chào tạm biệt Vương Oánh rồi cũng chạy theo chúng tôi.
Vương Oánh nở nụ cười đắc thắng, cảm thấy mình đã thắng một trận, vênh váo quay đi như nữ hoàng chiến thắng.
14
Nửa năm sau, tôi lại gặp Nghiêm Trạm trong một buổi tiệc.
Tôi đột nhiên nhớ đến Vương Oánh — đã lâu không thấy bóng dáng đâu, nên thuận miệng hỏi:
“Anh còn đang quen với Vương Oánh không?”
Nghiêm Trạm ngẩn người: “Ai cơ?”
Sau đó như chợt nhớ ra gì đó, sắc mặt hơi cứng lại.
“Cái cô Vương Oánh đó… là gì của em vậy?”
Tôi nhún vai:
“Là đồng nghiệp cũ từng gây sự với em. Trước đây cô ta bảo đang quen một thiếu gia nhà giàu.”
Thấy ánh mắt đầy trêu chọc của tôi, Nghiêm Trạm không để lộ biểu cảm, nhưng lén thở phào nhẹ nhõm.
“Không quen. Không thể nào là anh được. Làm sao anh có thể yêu người khác ngoài em chứ?”
Tôi lườm anh ta một cái, xoay người muốn rời đi.
Chương 10: https://zhihutruyen.site/chuong/dua-con-trong-bung-co/44/chuong-10
(Đã hết truyện)
YÊU TỪ CÁI NHÌN ĐẦU TIÊN (đọc thử truyện)
📌 Đề xuất truyện hay có thể loại tương tự:
Hiện Đại,
Ngôn Tình,
Đô Thị,
Ngọt,
Sủng,
Hài Hước,
Bạn thân của tôi kết hôn, trong lúc chơi trò chơi tiếp đón nhà trai, tôi thua.
Vì thế, tôi nắm lấy anh chàng đẹp trai nhất trong nhóm phù rể mà hôn tới tấp.
Giữa tiếng reo hò náo nhiệt, tôi "ăn sạch sẽ", buông anh chàng với chiếc cổ áo đã bị tôi kéo lệch.
Tôi hét lớn: "Tiếp tục trò chơi nào..."
Bạn thân lén thì thầm bên tai tôi:
"Cậu có bạn trai đẹp trai thế này khi nào mà không nói? Lại chọn đúng ngày cưới của mình để mang tới, muốn phá đám cưới à?"
Tôi ngơ ngác: "Anh ấy không phải là một trong các phù rể sao?"
Cô ấy đáp: "Không hề, tất cả phù rể mình đều biết mà."
Tôi giật mình: "Chết rồi, hôn nhầm người rồi..."
1
Bạn thân tôi kết hôn, tôi làm phù dâu.
Lễ đón dâu ở khách sạn tổ chức nhiều trò chơi vui nhộn.
Nào là tìm giày cưới, ném vòng, truyền bài bằng miệng.
Dĩ nhiên không thể thiếu phiên bản nâng cấp – trò thật sự thật hay thách thức.
Chơi trò chơi, tôi thua, và luật chơi là phải chọn một người để hoàn thành thử thách hôn môi.
Giữa tiếng cười đùa đầy ám muội, tôi chọn anh chàng cao ráo nhất, đẹp trai nhất đang bị đẩy ra ngoài.
Tôi nắm lấy cà vạt của anh, kéo anh vào giữa đám đông.
Quay đầu, kiễng chân, vòng tay qua cổ anh, và trao anh một nụ hôn kiểu Pháp sâu lắng.
Nghe nói hôm nay tất cả phù rể đều còn độc thân, nên tôi cũng chẳng kiêng dè gì.
Ban đầu định chỉ chạm môi là đủ, nhưng ánh mắt của anh khi tôi vừa chạm môi lên lại khiến tôi choáng váng.
Ánh mắt ấy như có điện, làm tê liệt cả người tôi.
Đầu óc tôi như ngừng hoạt động, không tự chủ được mà làm nụ hôn sâu thêm.
Không khí lập tức bùng nổ.
Tiếng huýt sáo, tiếng vỗ tay vang lên không ngớt.
Tôi kết thúc nụ hôn đầy luyến tiếc.
Trước ánh mắt khó hiểu, có lẽ là bối rối của anh, tôi buông chiếc cổ áo đã bị mình kéo lệch.
Quay lưng hét lớn: "Tiếp tục trò chơi nào!"
Trò chơi vòng mới bắt đầu.
Bạn thân kéo tôi qua, thì thầm bên tai:
"Từ khi nào cậu có bạn trai đẹp trai thế này mà không nói? Lại chọn đúng ngày cưới của mình để mang tới, muốn phá đám à?"
Tôi nhìn anh, lúc này đã bị đẩy ra khỏi đám đông, rồi bối rối đáp:
"Không phải anh ấy là phù rể sao?"
Bạn thân bảo: "Không hề, phù rể ai mình cũng biết."
Tôi c.h.ế.t sững: "Chết rồi, hôn nhầm người!"
2
Nhận ra mình có thể đã hôn nhầm người, mặt tôi đỏ bừng.
Quay lưng lại, tôi bàn với bạn thân cách giải quyết.
Bạn thân, Chu Đình Đình, hiến kế:
"Thôi thì đã lỡ rồi, cậu cứ đi xin lỗi, nhân tiện xin luôn số điện thoại. Rồi hỏi xem anh ấy có cần 'phục vụ chuyên sâu' không. Dù gì cũng đã hôn rồi mà."
Tôi nhẹ nhàng thúc cùi chỏ vào người Chu Đình Đình.
"Câm miệng đi! Cậu hôm nay cưới chồng, mai tôi cũng phải về nhà ra mắt. Từ nay, chúng ta đều là phụ nữ gia đình đàng hoàng: tôi là người đàng hoàng, còn cậu là phụ nữ có chồng, rõ chưa?"
Tôi nghiêm mặt cảnh cáo. Chẳng qua tôi và Chu Đình Đình đã có một thời gian khá điên rồ.
Chúng tôi từng đăng ký thành viên ở không ít quán bar và câu lạc bộ.
Năm ngoái, Chu Đình Đình gặp được Triệu Dịch Kha, người xuất thân dòng dõi thư hương.
Từ đó, cô ấy bỏ hẳn những chiếc váy ngắn cũn cỡn, trở thành một người phụ nữ giản dị, chuẩn mực.
Còn tôi cũng dần hàn gắn với gia đình, chấp nhận tiếp quản sản nghiệp và trở thành một người vừa làm việc vừa tìm kiếm tình yêu trong cuộc hôn nhân sắp đặt.
Hôm nay, cô ấy kết hôn, đã dặn tôi đừng làm mất mặt cô ấy.
Ai ngờ, tôi lại làm quá.
Dù sao, nửa sau câu nói của Đình Đình có hơi không đúng, nhưng nửa đầu lại khá hợp lý.
Dù anh không phải phù rể, về tình về lý, tôi đều nên xin lỗi anh.
Thế là tôi điều chỉnh biểu cảm, định quay lại tìm anh xin lỗi.
Nhưng vừa quay lại, tôi không thấy anh trong đám đông nữa.
Chạy ra ngoài, tôi chỉ kịp nhìn thấy cánh cửa thang máy đóng lại, thấp thoáng bóng dáng chiếc áo vest đen.
Chỉ biết thở dài... có chút thất vọng.
3
Bận rộn cả ngày, cuối cùng đám cưới cũng kết thúc.
Tôi dìu bạn thân say khướt trở về phòng, rồi nằm luôn lên giường cưới của cô ấy.
Bạn thân yếu ớt đá tôi một cái: "Biến đi, đừng nằm lên giường cưới của tớ."
Tôi lười nhác đáp: "Tớ đang giữ giường giúp cậu đấy, không đòi tiền lì xì là tốt lắm rồi."
Bấm vào trang bên dưới tiếp theo chọn vào nút theo dõi nhận truyện mới nhất
cảm ơn mọi người nhìu ạ 🫰🫰🫰 🥰🥰🥰